Tuyên Giáo Trung Ương Đã Chết Như Thế Nào?

  02/26/2021

0001 (3)

 

Tuyên Giáo Trung Ương Đã Chết Như Thế Nào?

. Đinh Tấn Lực

 

Bộ phận Tuyên Truyền và Cổ Động được khai sinh từ 1930, tại Hong Kong, bởi một kẻ nói tiếng Việt nhưng là ‘phái viên của quốc tế CS’. Hậu thân cận đại của nó, bộ phận Tuyên Giáo Trung Ương, vừa đăng ký ‘khai tử có yếu tố nước ngoài’, bởi một người không nói thạo tiếng Việt và đến từ bên kia bán cầu. Bạn có biết nó lâm sàng thế nào không?” ĐTL.

 

Buổi họp giao ban ngày 10/5/2016 của Tuyên Giáo Trung Ương (tạm viết tắt là TGTƯ), chủ trì bởi Lâm Phương Thanh, Trương Minh Tuấn và Hồ Quang Lợi, với sự tham dự của Nguyễn Thị Tuyết, Nguyễn Xuân Tự, Nguyễn Văn Hùng và Lưu Đình Phúc, có một số nội dung rà soát chính yếu như sau:

  1. Tăng cường định hướng dư luận về vai trò của phụ nữ tham chính, tuyên truyền hình ảnh đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
  2. Không làm nóng vấn đề xây đập thủy điện trên đồng bằng sông Hồng.
  3. Tổng kết 5 năm phong trào thi đua thực hiện chỉ thị 03 của Bộ Chính trị về học tập theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, nhân dịp kỷ niệm sinh nhật thứ 126.
  4. Báo chí khi phát hiện vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm thì phải nêu tin chính xác, không phát hình vào giờ ăn.
  5. Báo Năng Lượng Mới khai thác báo chí nước ngoài về việc 50 năm Trung Quốc phát động cách mạng văn hóa.
  6. Zing đưa bài về tàu cá Trung Quốc bị đâm chìm trên biển Hoa Đông: Bài không vấn đề gì nhưng các comment rất hả hê (tức là gây vấn đề).
  7. Vụ cá chết: Có đến 217.000 bài viết các cỡ. Tổng số lượt đọc lên đến 103 triệu. Tổn thất nặng bởi lời phát biểu của GĐ đối ngoại Formosa + video cá chết trong vòng 2 phút + chọn cá không chọn thép. Khuyến cáo báo Tiền Phong về bài Cá chết xếp lớp dưới đáy biển. Sẽ xử lý nghiêm vụ đăng bài kêu gọi Nhà Trắng can thiệp vào vụ cá chết (VTC News & Dân Việt).
  8. Khi đưa tin hồ sơ Panama liên quan tới người VN thì phải có căn cứ.
  9. Cấm khai thác tin nghệ sĩ Lan Hương không đi Trường Sa.

Sau đó là một số định hướng tuyên truyền cho tháng 5/2016:

  1. Kỷ niệm 126 năm ngày sinh Hồ Chí Minh & 75 năm lập Đội Thiếu niên Tiền Phong.
  2. Chủ tịch nước đi thăm Liên bang Nga.
  3. Tập trung đưa tin bầu cử Quốc hội khóa XIV và HĐND các cấp.
  4. Tổng thống Mỹ thăm Việt Nam: Giảm tin cá chết. Hạn chế tin “chưa tốt”.
  5. Chọn chữ để không làm nóng vấn đề hay gây kích động (như việc cá chết). Phê phán các đối tượng lợi dụng tình hình, xuyên tạc chủ trương, đường lối của ta.

*

Mọi định hướng tuyên truyền của tháng đều mờ nhạt. Chìm sâu hơn cả mớ cá chết xếp lớp dưới đáy biển là vụ Trần Đại Quang đi Nga, chẳng ai thèm biết tới Quang là đứa nào, du lịch khi nào… Ngày sinh Hồ Chí Minh thì quá nhàm. TGTƯ và gần 800 tờ báo không chạy kịp với truyền thông lề dân đậm màu thời sự: “Muốn thoát chết phải thoát hán. Muốn thoát hán phải thoát cộng. Muốn thoát cộng phải thoát hồ”. Cho nên, dân kỷ niệm 126 năm ngày sinh của Hồ với hàng nghìn câu chuyện và hình ảnh  lay động lòng người không thua gì biển cá chết.

Vụ bầu cử, ngỡ được vực dậy bằng những con số theo kiểu 32 nghìn tổ bầu cử huy động được 100% cử tri bỏ phiếu… Chỉ khổ nỗi TGTƯ quên mất là dân tẩy chay toàn bộ: “Nhiêu cũng được! Số càng cao, Láo càng xược – Báo càng rao, Tin càng ngược!”. Thảm họa của TGTƯ trong vụ này là tỷ số phiếu bầu cho đương kim (và sắp xuống) TBT 68% biến thành 86% (hay ngược lại) trên dàn báo đảng. Một bài thơ từ 3 năm trước được nhộn nhịp chuyền lại trên FB: “Chúng tôi chưa bao giờ bầu cho một thể chế xa dân!” (Bùi Chí Vinh). Ngần đó cũng đủ  thấy TGTƯ vuột tay, vuột cả chân…

Về vụ phê phán các đối tượng lợi dụng tình hình (cá chết), TGTƯ tiến một bước dài từ bó tay sang (bó băng-rôn thay) chiếu, với nội dung biểu ngữ căng ngang đường: “Đừng bán tương lai mua quan tài hiện tại”. Đáng ghi lại là một nhận xét điếng người: 24.000 tiến sĩ (giấy) cả nước gộp lại cũng không viết nổi một luận án 9 từ (như trên) của bà con giáo xứ Phú Yên.

0001 (2)

Còn lại là sự kiện TT Mỹ Barack Obama ghé thăm VN trên đường đi dự Hội nghị Thượng đỉnh G7 ở Nhật. Có những điểm nổi bật nào liên quan đến cái chết của TGTƯ/CSVN?

  1. Nhân dân thủ đô nửa đêm tràn ra đường để đón TT Mỹ, có người bảo là nhộn không kém gì cảnh cướp ấn Đền Trần, thì so với đận Tập Cận Bình sang đây, rõ là lòng dân khác xa ý đảng: “Bạn của đảng chưa bao giờ là bạn của dân và kẻ thù của đảng chưa chắc là kẻ thù của dân…” (Song Chi).
    Người Sài Gòn nô nức lên số vạn đón chào TT Mỹ. Bật thêm một nhận xét liên quan: “Đón Tập Cận Bình, nhà nước bắn 21 trái đại bác, nhưng nhân dân thì tịt niềm hân hoan. Đón Obama, nhà nước không bắn đại bác, nhưng mỗi người dân như một khẩu pháo rền vang niềm hoan hỉ” (Trần Chí Kông). Lại có kẻ trương ảnh Sài Gòn đón Obama với lời bình: “Giấc mơ nhỏ rãi của Tập”. Ở nơi khác, đã có người nhạo lối giáo khoa CS, bình rằng “Tình cảm người dân VN dành cho ông Obama khiến cho kẻ thù phải run sợ!” (Phạm Lưu Vũ). TGTƯ núp đâu, nằm đâu, trốn đâu, che mặt bằng gì, trong hoàn cảnh này?
  2. Bia Căm Thù “Ghi sâu tội ác giặc Mỹ” ở Hà Nội, trong những ngày đón Obama, được phủ lên chính diện một băng-rôn khó ai lý giải nổi: Chân dung Hồ Chí Minh. Không ai biết rõ ai đang chơi khăm ai ở chiêu này. Chỉ biết dân chúng xôn xao: Bình thường thì căm thù giặc Mỹ, “Khi Obama đến, nó thành bia Căm Thù Giặc Hồ”. Nếu chưa chết đứng như Từ Hải thì TGTƯ giải trình thế nào?
  3. Obama được dân chúng bu quanh, selfie như chớp giật, trong lúc Trần Đại Quang đực mặt đứng nhìn với cặp mắt tóe khói. Đến khi cùng ra họp báo trước ống kính truyền hình quốc tế và quốc nội, tân Chủ tịch nước VN hoàn toàn hiển thị cung cách của một sai nha bẩm sinh. Điều đó khiến cho Obama không khỏi ngượng lây cho một kẻ được gọi là đồng cấp/đồng nhiệm mà ứng xử không hơn một học sinh cấp hai ở Mỹ. TGTƯ chỉ có thể chỉ đạo dàn báo khuyển mã, chứ không thể nào hướng dẫn cấp “trên” những bài nhập môn của ngành ngoại giao, cho dù chức năng chính thức của nó là “cơ quan tham mưu của BCH/TƯ ĐCSVN, trực tiếp và thường xuyên là BCT, BBT”. Hoặc giả, ngay chính nó cũng chẳng biết thế nào là lịch sự ngoại giao tối thiểu?
  4. Tình hình xuống cấp trầm trọng hơn nữa trong thước phim Chủ tịch QH Kim Ngân mời Obama cho cá ăn. Các comments bằng Anh ngữ còn nguyên, đặc những từ kém tao nhã, nhiều nhất là “the bitch” (con chó cái). Nhẹ nhàng hơn chút là “an illiterate barbarian” (kẻ hoang đàng vô học). Thế mới rõ là TGTƯ không với nổi tới cọng lông nào của dàn “trên” của nó. Nhưng ngược lại, cái chết của nó thì rõ là bị thập diện mai phục. Lần này có cả từ “trên” dập xuống. Có người chép miệng rằng Đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ quyết định không tháp tùng chuyến này là có lý do cả đấy!
  5. Nguyễn Xuân Phúc, trong dịp hội kiến với Obama, đã trao tặng TT Mỹ một món quà có tên là “Thông Điệp Ngàn Năm”. Đó là một tượng gốm Đầu Rồng (tuy không niễng như kẻ tặng, nhưng cũng) không có lộc. Chẳng ai rõ giới tính rồng của nó. Chỉ biết nó được giới thiệu như là “biểu tượng của sự cao quý, sức sống vĩnh hằng và sức mạnh vũ trụ”. Có thể đúng với dân tộc VN. Còn nếu so với đảng của kẻ tặng thì đó là “biểu tượng của sự câm lặng, vì đang ngậm hạt châu”. So với diễn từ của Obama đầy những trích dẫn Lý Thường Kiệt, Nguyễn Du… thì TGTƯ, cơ quan tham mưu của BCT quả là cao kiến, giải trình ngay với khách cái lý do “không thể nói” vì đang đầy mồm, chưa bàn tới chuyện không thể nói tiếng Anh (hoặc chỉ nói tiếng Anh theo mô-đen “Ma-dzê in Diệc Nam”).
  6. Trần Đại Quang đón Obama bằng tiết mục giới thiệu chiếc yếm duyên dáng VN. Một đàn thanh nữ rực rỡ hở hang đón chào vị quốc khách, chẳng khác nào ở sân khấu dưới bóng đa đình làng. Có lý nào đó là cách TGTƯthực hiện “định hướng tuyên truyền hình ảnh đẹp của người phụ nữ VN” như trong nội dung buổi họp giao ban nói trên? Lại có lý nào Quang hay Triết là đồ đệ cùng thầy, nên chỉ có mỗi cái sở trường là mồi chài khách ngoại bằng gái đẹp VN, lần này cụ thể “yếm tận mắt”? Tới chừng Obama qua Nhật, hình ảnh một phụ nữ Nhật mặc kimono quý phái đón tiếp vị quốc khách G7 đã khiến người Việt nhớ lại cảnh khoe yếm Việt mà cảm thấy “Nhục nhã quá mức cho phép” (Phan Cẩm Hường). TGTƯ có còn sợi thần kinh xấu hổ nào để cảm nhận nỗi nhục như thế không? Nếu còn đang ngáp thì cũng nên đi chết đi!
  7. Món bún chả VN đã vang danh trên trường quốc tế, nhờ công lớn của Obama, vị quốc khách của VN, vô cùng bình dị (ngồi ghế nhựa, uống bia trong chai) và cũng vô cùng sòng phẳng, minh bạch (trả tiền bữa ăn bằng tiền túi của mình). Chẳng ai thắc mắc là do đâu TT Mỹ cố tình ăn bún chả mà không phải là bún cá, bởi nhạy cảm thời sự quá chăng, hay ngại làm mất mặt Kim Ngân đấy chăng? Lại thêm hình ảnh Obama đụt mưa trong quán trà đá ven đường, ngay sau bài phát biểu chuyên chở thông điệp tự lực tự cường đến thanh niên VN. Đặc biệt cảnh cần dù đụt mưa này phản chiếu hình ảnh một cán bộ sắc phục cõng quan tổng biên tập tờ Công Luận từ cửa xe vào thềm Học viện Chính trị QG Hồ Chí Minh. Những hình ảnh bình dị đó bắt buộc người xem phải đọ lại với hình ảnh quan liêu của dàn lãnh đạo VN, từ quan nhỡ, quan nhớn, đến hàng vua chúa ngất ngưởng trong triều. TGTƯ nếu chưa kịp tắt thở, thì làm gì đỡ nổi những cảnh tượng “nghiệt ngã” (nhưng có cấm báo đảng cũng không được) và cực kỳ đời thường đó?
  8. TGTƯ chỉ đạo thế nào mà ngay vào lúc TT Mỹ viếng thăm VN, công an ra sức canh chừng, bắt bớ, hù dọa người dân, đến mức phóng viên ký giả nước ngoài đã phải gióng tiếng: “Trong khi ông Obama gỡ bỏ cấm vận vũ khí, nhà cầm quyền VN đang bận rộn bắt giữ nhà báo Đoan Trang và nhiều nhà hoạt động nhân quyền khác, trên đường phố và ngay tại nhà. TT Mỹ vừa cho VN một món quà mà họ không xứng đáng nhận” (Phil Robertson, HRW). “Tôi dự định sẽ đưa luật chế tài những kẻ vi phạm nhân quyền ở VN như là một tu chính vào luật chuẩn chi ngân sách quốc phòng. Chúng ta cần nhớ rằng mặc dù TT Obama đang viếng thăm VN, VN là một chế độ CS thô bạo đang tiếp tục xem thường những nhân quyền căn bản” (Thượng nghị sĩ Mỹ John Corning). TGTƯ đã bày vẽ thế nào cho công an và côn đồ để CSVN nức tiếng thế này?
  9. Còn người trong nước nói gì? “Khi cái bắt tay giữa ông Obama và Chủ tịch Trần Đại Quang diễn ra tại phủ chủ tịch, thì những bắt bớ khác đang diễn ra tại nhiều tỉnh thành đối với nhiều nhà hoạt động XHDS: Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Bá Vinh, Phạm Đoan Trang, Vũ Huy Hoàng, Nguyễn Viêt Dũng…” (Dương Đại Triều Lâm trả lời BBC). Hay “Tự Do (ở đây) là giam cầm không án. Ông Obama tiếc là chưa có dịp thử băng qua đường ở đây. Vâng, nếu ở VN, làm công dân VN, ngài TT sẽ không thiếu dịp vượt tường để thoát ra phố!” (Dũng Mai). Hay, “Nếu chỉ để tấn công ‘các thế lực thù địch, phản động’ trong nước, thì không cần mua làm gì (các vũ khí sát thương) cho tốn kém. Chỉ cần những gì đang có, với lũ âm binh cô hồn, áo xanh lá cây, dùi cui, roi điện… bọn phản động tay không đã không có bất kỳ cơ hội nào chống đỡ” (Nghiêm Việt Anh). TGTƯ đâu rồi, trả lời những nhận định và quan điểm phổ cập như này được chứ?
  10. Hậu kỳ chuyến thăm của Obama, sôi động sùng sục trên mọi mạng là thước phim “60 phút mở”, được coi là một cuộc đấu tố chất lượng cao, giữa người dẫn Tạ Bích Loan đối với khách mời là MC Phan Anh. Điểm xoáy nằm ở màn thẩm vấn Phan Anh “Động cơ của bạn là gì?” về những bài chia sẻ nạn cá chết trên Biển Đông khi Formosa tống thải hàng tấn chất độc ra biển. TGTƯ thực hiện định hướng tuyên truyền số 5 “Phê phán các đối tượng lợi dụng tình hình, xuyên tạc chủ trương, đường lối của ta” như đã nêu trên thì đã đành, nhưng thực hiện như thế này thì vụng quá, đáng chết quá!
    Thứ nhất, Tạ Bích Loan có bằng TS hóa cơ, mà trước giờ chẳng một lời một chữ nào về chất độc giết cá giết biển, cũng chớ hề có lời nào chữ nào báo động cho nhân dân cả nước cẩn trọng tránh ngộ độc từ hải sản nhiễm độc… Ngược lại, đi câu kết cùng đồng bọn vô liêm vô loại, tầm như Hồng Thanh Quang, Phạm Mạnh Hà, Hoàng Minh Trí… để quyết tâm “phá án” ở một …đồng nghiệp. Thước phim này (và nụ cười suốt buổi của MC Phan Anh) sẽ là sản phẩm để đời của Tạ Bích Loan và cả TGTƯ.
    Thứ hai, thái độ cướp giật và lời nói gay gắt của Tạ Bích Loan lẫn Hồng Thanh Quang làm nhơ chức danh nhà báo, nhà thơ của cả hai, đồng thời, dội thêm cả khối nước thải lên Hội Nhà Báo VN & Hội Nhà Văn VN, vốn đã đầy tiếng nhớp. TGTƯ phải nhận khuyết điểm thiếu hướng dẫn kịch bản đậm đà sâu sát hơn nữa cho Tạ Bích Loan và cho các hội viên dưới trướng, trước khi chết.
  11. Vẫn nằm trong định hướng tuyên truyền số 5 “Phê phán các đối tượng lợi dụng tình hình, xuyên tạc chủ trương, đường lối của ta”, TGTƯ vừa tung đòn mới, nhắm vào đối tượng sử dụng Facebook: Hoa hậu Đại dương 2014 trao đổi với phóng viên báo Tiền Phong rằng “Tôi rất lo lắng và hoang mang vì hình ảnh của mình lại có trong trang facebook của người tên Nuong M Lam nhưng khi tìm hiểu thì trang này chuyên nói xấu Đảng và chế độ Nhà nước Việt Nam”. Đòn này quá kém, dưới cả đầu gối. Bởi: 1) Hoa hậu là người của công chúng, do vậy, hình ảnh hoa hậu không mang tính riêng tư một khi đã lên mạng; 2) Chiến với các tay chơi FB mà chỉ trông vào chút nhan sắc phấn son thì đối tượng của TGTƯ bị đánh giá thấp kém quá đấy; 3) Nếu có chút bản lãnh, Hoa hậu Đại dương 2014 sẽ nghĩ sâu thêm xem hiện nick gì đấy đang dùng ảnh của mình câu view, hay TGTƯ đang xài tên tuổi nhan sắc của mình để tấn công những người NÓI THẬT bị dán nhãn NÓI XẤU chế độ? TGTƯ cứu nguy chế độ bằng cách này thì bằng mười hại thêm cho chế độ chóng sụp. Nhà thơ Vũ Cận nhiều lần đề cập đến thành phần “Chống Cộng Từ Bên Trong”. TGTƯ là bộ phận đầu não của thành phần này chăng? Chứ không thì hà cớ gì Cả Lú lại xách mé “đảng viên hư làm dân mất niềm tin ở đảng”?
  12. Tất cả những điểm lược kê bên trên đều có trên FB. Chính lực lượng sinh động và ứng biến cực nhanh này đã khiến cho biết bao bài báo đảng phải gỡ xuống cấp kỳ. Lại khởi động một cuộc đua săn tin giữa hai lề, khiến lề đảng hụt hơi chạy theo, và thường bị “Xử Lý Nghiêm” (như nội dung buổi họp giao ban nói trên). Đó cũng chính là một trong những “động cơ” đẩy thêm phóng viên cất thẻ để qua lực lượng truyền thông lề dân. Kể cũng khó. Nhà báo mà bị gò tay như tập viết, thà tìm việc khác kiếm sống ngoài biên chế và viết không cần lách, cũng ngoài biên chế.
    Trước nạn ngoại xâm lồ lộ, nhân dân chủ trương Thoát Hán, còn nhà báo trước hết phải Thoát Tuyên! Đó là mệnh lệnh thời cuộc chăng mà truyền thông lề dân ngày càng đông? Hay chính những phóng viên có thẻ cũng phải thở ra về sự câm lặng hèn hạ kéo dài của “trên”?
  13. Nếu dàn nhân sự mới tập tành như tầm Quang – Ngân – Fúc để lộ quá nhiều tính ấu trĩ trong ngoại giao và chính trị đối ngoại, thì bên trong TGTƯ, tay học trò lớp lá Võ Văn Thưởng sẽ là đứa đổ vỏ cho những Đinh Thế Huynh, Tô Huy Rứa, Nguyễn Khoa Điềm… kéo dài về tới thời Hữu Thọ, Hà Đăng, Trần Trọng Tân.
    Người bấm nút lần này đến từ bên kia bán cầu. Ngay cả loại tên lửa Diệt Tuyên đời FB này cũng ra lò từ bên đó. Bên này chỉ sử dụng mấy năm gần đây và đã chiếm quá nhiều ưu thế trên mặt trận truyền thông. Những Điềm, Rứa, Huynh càng gần đây càng lúng túng và lệt bệt chạy theo thời cuộc, với áp lực gia tăng lũy thừa về săn tin, kiểm tin và đăng tin của dàn phóng viên có thẻ…
    Tới Thưởng mới dứt, bởi TGTƯ phải nhập viện, từ tình trạng tắt tiếng chuyển sang tắt thở.
    Thương thay thằng Thưởng!

 

02/6/2016 – Tròn 120 năm Phát minh ra Máy thu thanh (radio) của Guglielmo Marconi được cấp bằng sáng chế.

Blogger Đinh Tấn Lực

 

 

#dinhtanluc